Ngày đăng: 04/06/2013 Dịu dàng mùa hoa ngọc lan Hà Nội

Những ngày chớm hè, khi trời bắt đầu chuyển sang nắng, bỗng nhiên những bông hoa ngọc lan đầu mùa ngà trắng, dịu dàng tỏa hương làm cho những con đường Hà Nội như được dài thêm nỗi nhớ. Người Hà Nội thích hoa ngọc lan, tuy nó không đẹp rực rỡ như những loài hoa khác, nhưng mùi hương của nó thì không có một loài hoa nào sánh được.

Trắng muốt, nhỏ nhoi, e ấp dấu mình trong chiếc đài xanh ngăn ngắt với những cánh hoa thuôn dài như bàn tay búp măng của cô thiếu nữ xếp chồng khít lên nhau, e ấp tỏa nhẹ nhàng một mùi hương tinh khiết, thanh tao lan tỏa trong vòm lá. Phải chăng người yêu hoa ngọc lan phải là người có tâm hồn thanh cao, lối sống giản dị và biết cảm nhận cái đẹp tinh tế lắm! Những người chơi hoa sành điệu thường sưu tầm các loại hoa, trong đó không thể thiếu một cây ngọc lan trước cổng hoặc sau nhà vừa tỏa bóng, lại vừa có hương thơm thanh khiết.

Lại nhớ tuổi học trò, tôi yêu hoa ngọc lan vô cùng. Bọn con gái trong lớp vẫn thường chia nhau những bông hoa ngọc lan nhỏ xíu hái được, hay mua được ở cổng trường với giá chỉ một nghìn một chục. Tôi và đám bạn đã từng nâng niu nó như một loài hoa quý. Nhỏ bé và dịu dàng trong nắng sớm. Mọi thứ dường như đã ăn sâu vào trong tiềm thức. Tôi yêu Hà Nội, yêu những con đường góc phố, yêu mùi hương ngọc lan thân quen và yêu một ai đó…

Níu giữ những gì cuối cùng của Hà Nội còn sót lại. Ảnh: Internet
Níu giữ những gì cuối cùng của Hà Nội còn sót lại. Ảnh: Internet

Bâng khuâng đi trong ngõ nhỏ về nhà, phải chăng cây ngọc lan đã đứng đợi ta từ rất xa, ta cố nhón bước chân thật khẽ, thật chậm để cảm nhận thứ hương tinh khiết ấy. Cánh hoa xao xác làm duyên giữ chân những người qua phố, đặc biệt là những con phố như chùa Bộc, Kim Liên, nhất là đường Thanh Niên vào những buổi chiều muộn. Ta không thể hững hờ đi qua mà đành dừng chân lại để mà thưởng thức nó, vô tình ta mang cả một mùi thơm thoang thoảng của nó suốt chặng đường về. Những con đường lớn ngày càng nhiều các nhà cao tầng mọc lên, những căn nhà cũ còn sót lại, những bông hoa ngọc lan như còn níu giữ những gì Hà Nội cuối cùng còn lại.

Rồi sau này diện mạo nếu có đổi thay thì cũng vẫn còn riêng cho phố những dấu chân vỉa hè rộng rãi và những cánh hoa ngọc lan. Dù có ngắn và thoảng qua đến thế nào thì phố mới mãi có duyên như thế.

Có chăng những cành hoa ngọc lan xếp hàng giăng giăng trên đường Thanh Niên. Những cành hoa bé đó kẽ lá nào cũng mọc lên một nụ hoa trắng muốt. Thứ hoa chỉ để cho người ta cảm nhận chứ không phải chỉ để ngửi. Mùi hương lạnh khiến ta quên đi bức bối mùa hè, hương bền không dễ bị lãng quên và nhầm lẫn.

Thiên nhiên đã vô tình tạo ra loài hoa ấy và đặt cho nó một cái tên thật là đẹp. Ngọc lan chẳng đã gửi gắm một niềm yêu thương, một niềm hoài cổ. Ngọc lan không kiêu sa như hồng, không ngát thơm như dạ lý hương, không vươn mình rực rỡ dưới ánh nắng như hoa hướng dương. Ngọc lan là một sự dịu dàng của cô gái phương Đông giấu trong lòng một chiều sâu không bờ bến…


Tags: hoa ngoc lan,ha noi.dien hoa viet,hoa tuoi,hoa truc tuyen,hoa 63 tinh