Ngày đăng: 24/07/2012 Bông hồng nhỏ

Người ta nói nhiều đến "phong cách sống". Mà theo tôi, "phong cách" là một nghệ thuật.

Bạn không thể dùng tiền để mua "phong cách". "Phong cách" cũng giống như văn hoá - biết thưởng thức, biết yêu quý, biết sống. Đối với tôi, "nghệ thuật sống" chính là việc biết nhận ra và trân trọng những điều đẹp đẽ, độc đáo trong cuộc sống này. Và điều đó tôi học được từ một cậu nhóc chừng 16-17 tuổi.

Vài năm về trước, nhân dịp cuối tuần, tôi và bạn gái mình cùng lái xe tới Carmel, California để đi shopping mua quà sinh nhật cho cô ấy. Trên đường đi, chúng tôi dừng xe ở một trạm bán xăng. Ngay khi tôi đỗ xe trước vạch vôi trắng quy định, thì một cậu nhóc, khoảng 16-17 tuổi, chạy về phía chúng tôi một cách rất hứng khởi, với một nụ cười tươi hết cỡ, và nói:

- Em giúp gì được anh chị nào?

- Có chứ - Tôi đáp - Em đổ đầy bình xăng cho anh nhé!

Tôi không nghĩ đến chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Thời buổi này, người ta cho rằng ai cũng nên biết tự phục vụ mình, và cách đối xử với khách hàng đang bị "xuống cấp". Thế nhưng điều đó hoàn toàn không đúng với chàng trai trẻ này. Không những đổ đầy xăng, cậu bé còn kiểm tra từng bánh xe, lau sạch các cửa sổ và cả nóc xe. Mà trong suốt thời gian đó, cậu bé luôn miệng huýt sáo và hát.

 

01

 

Khi cậu ta mang hoá đơn ghi tiền xăng lại xe, tôi bảo:

- Em chăm sóc khách hàng giỏi thật đấy, cảm ơn em!

Cậu nhóc lại cười toe:

- Tại vì em thích làm việc lắm ạ! Vừa vui, vừa giúp được gia đình, lại được gặp những người tử tế như anh chị.

Cậu nhóc này quả thật là kỳ lạ!

- Bọn anh đang đi tới Carmel và muốn mua sữa sôcôla. Em có biết tiệm đồ uống nào ở gần đây không?

- Chỉ cách đây có hai con phố thôi ạ - Cậu nhóc nói và chỉ dẫn từng chi tiết, rồi nói thêm - Anh nhớ đỗ xe ở bên hông tiệm nhé, đừng đỗ phía trước, hay bị xe khác quẹt vào lắm.

Khi tới tiệm giải khát, chúng tôi mua hẳn 3 cốc sữa sôcôla rồi lái xe trở lại trạm xăng. Người bạn trẻ của chúng tôi đang vừa hát, vừa huýt sáo, tay lau cửa sổ cho một chiếc xe khác. Xong việc, cậu nhóc chạy ngay lại chỗ chúng tôi:

- Anh chị đã tìm được tiệm đó rồi à?

- Đúng, và đây là cốc của em!

Cậu nhóc tròn mắt:

- Cho em?

- Tất nhiên rồi, để cảm ơn em vì dịch vụ tuyệt vời của em đấy!

- Anh chị hào phóng thật đấy! - Cậu nhóc chìa tay ra bắt tay tôi.

Khi lái xe đi, tôi nhìn vào gương chiếu hậu và thấy cậu nhóc đứng nhìn theo, vừa mút cốc sữa sôcôla vừa vẫy tay và cười toe!

Và sự hào phóng đó khiến tôi mất bao nhiêu? Chỉ 1 đôla. Mà điều tạo nên sự hào phóng đó của tôi chính là cậu nhóc yêu đời ấy - một phong cách sống tích cực mà không hề phải tốn tiền .

Hôm đó, tâm trạng tôi rất tốt. Nên khi gần tới Carmel, tôi ghé vào một cửa hàng bán hoa hồng trong khi bạn gái ngồi chờ trong xe.

- Em muốn mua một bông hoa hồng cuống dài - Tôi nói với chị chủ cửa hàng.

Có lẽ chị chủ không thường bán hàng cho những cặp đôi yêu nhau, nên chị ấy bảo:

- Chị chỉ bán từng bó 10 bông là ít nhất thôi.

- Em chỉ cần một bông để cô bạn gái em có thể cầm trong tay khi bọn em đi mua quà sinh nhật cho cô ấy - Tôi khăng khăng.

- Trong trường hợp đó - Chị chủ mỉm cười - Chị có thể gỡ riêng cho em một bông. Chỉ 25 xu thôi, vì chị không thể tặng hàng hoá của mình cho khách được.

Thậm chí tôi còn được chọn bông hoa hồng đó. Khi tôi tặng bông hoa cho bạn gái mình, cô ấy rất ngạc nhiên và vui mừng. Và niềm vui đó khiến tôi mất bao nhiêu tiền? Chỉ 25 xu. Và chị chủ cửa hàng hoa sẽ có thêm một khách hàng quen - là tôi, chỉ với một nụ cười và chút cảm thông.

Trên đường đi mua quà, bạn gái tôi mỉm cười và bảo:

- Jim ạ, hẳn em là cô gái duy nhất ở Carmel đi shopping mà lại cầm theo một bông hoa hồng. Thật ngộ nghĩnh!

Bạn có thể tưởng tượng được việc tạo ra những điều kỳ diệu cho những người xung quanh bạn, chỉ với một khoản tiền thật nhỏ - đôi khi là không, một chút sáng tạo và thật nhiều quan tâm?


Tags: Điện hoa, điện hoa việt, dịch vụ điện hoa, điện hoa hà nội, điện hoa toàn quốc, dịch vụ điện hoa online, điện hoa uy tín, điện hoa sài gòn.